Thứ Sáu, 4 tháng 5, 2012

30/4 Đáng nhớ

    Lâu lắm rồi, Tôi chẳng nhớ rỏ bao nhiêu năm 30/4, năm nay gia đình có 1 ngày 30/4 đặc biệt được đoàn tụ với Dượng Chín và Cô Xuân, vì chỉ có 1 ngày thôi nên mọi việc từ các khâu nhỏ nhất đến lớn nhất hầu như chỉ tập trung cộng lại =1 ngày.
    Đường sá xa xôi hơn 400 km đi bằng phương tiện là xe khách mà các bạn biết xe khách các ngày Lễ, Tết rồi được đưa lên thời sự VTV1 đó, Vậy mà hành trình của Cô Dượng tôi chỉ gói gọn trong 1 ngày. Đêm 28 lên xe đến nơi sáng 29, sáng 30 Cô Dượng và em kế tôi bằng xe honda tiếp tục đi Phú yên để....chửa bệnh chạy lòng vòng hơn 300 km nữa cả đi và về, về chưa đến nơi xe đặt trước đã điện đang chờ để về lại Tp,...và cuối cùng xe đó không chờ, em kế tôi có biết 1 người đã đặt 1 xe khác vào Tp và nhờ người ấy đặt giùm, tất nhiên là chỗ ngồi hoặc nằm gì đó nó không thoải mái lắm, đi Phú yên về nhà em tôi lấy đồ đạc không kịp chào ai lại đèo nhau ra xe vừa đúng lúc xe chuẩn bị chuyển bánh.
    Cô Dượng đi rồi tôi vẫn còn lo lắng không biết có bị đuổi xuống xe không vì hình như tôi thấy Cô dượng không có vé đi xe đó. Với tôi 1 ngày 30/4 đang nhớ....và không dám hẹn 1 ngày 30/4 như vậy,  phải là 1 ngày thoải mái hơn.
                                   ( Viết cho  2 em tôi Dượng Chín, Cô Xuân )
  

Thứ Năm, 19 tháng 1, 2012

Những ngày cuối năm.

      Đã lâu lắm vì công việc không có thời gian để vào blog của mình, mà đến hôm nay là 26 tháng chạp âm lịch Tân mão rồi, năm nay lại 29 là bước qua mồng 1 Tết Nhâm thìn. Vậy là 3 ngày nữa thôi.
      Năm Tân mão này mình thấy có nhiều thay đổi trong cuộc sống, không biết do mình ngày càng thêm tuổi mà suy tư nhiều hay do hoàn cảnh khách quan chung quanh tác động mà mình thấy hình như nó dịu đi, mà người khác cho là có lắng đọng hơn hay họ chỉ nhìn bề nổi của mình mà nói như vậy, có 1 cô bạn của vợ mình không ở gần nhưng chỉ liên lạc với nhau bằng điện thoại hoặc mail,hoàn cảnh cô ấy khó khăn về nhiều mặt, những khó khăn thuộc loại hiếm nhưng suy nghĩ, lời nói, và những bày tỏ yêu đời của cô ấy luôn phong phú, khách quan, mực thước, và sống động.
      Hơn 1 năm tìm lại được vợ mình với quảng thời lưu lạc gần 40 năm, mình nghĩ làm sao vui mà sống và làm việc tốt, tất nhiên mình nghĩ sẽ có 1 động cơ nào đó và suy nghĩ này cứ theo đuổi 2 vợ chồng mình mà không thể và không bao giờ có câu trả lời được, kể cả ngày cuối năm rồi vẫn không rời câu hỏi?????????