Thứ Tư, 21 tháng 9, 2011

Học

    Ngày hôm nay buồn quá vì cái tay tới thời kỳ gần hết hạn xử dụng, nghĩ không biết làm gì học viết những bài này chơi,học đăng nhập,đăng xuất cái bờ lóc,mượn những bài thơ của các bạn để làm bài học,nhưng những bài thơ này với mình là kỷ niệm,có bài đăng báo rồi,có bài chưa,và rất dể thương...Và bài đầu tiên...                   
                               MONG
.  Sinh con mong mỏi mong mòn,
 Mong con khôn khỏe tròn cùng thời gian.
 Lớn lên đừng gặp gian nan,
 Đời con hạnh phúc,bình an,đức tài.
                                                                      

Kỷ niệm cho một người.

Bài này viết cho bác Hai Nhung nhưng củng là kỷ niệm của gia đình,cách đây 1 năm khi Bé nhỏ vào đại học,bác Hai cùng thầy Tươi,thầy Huệ vào chơi,bác Hai tăng cho 1 bài thơ đối với gia đình đó củng là nỗi niềm mà ấn tượng gia đình nhớ mãi,và năm nay mình viết vào đây để củng thấy cuộc đời mình.
                  MỪNG CON VÀO ĐẠI HỌC.
 
          Nhận giấy báo biết con vào đại học,
          Lẫn vui mừng ba trằn trọc không thôi.
          Mấy ngày nay ba chạy khắp cả rồi,
          Về thấy mẹ con ngồi u rũ quá.
          Chừ trong nhà không còn chi bán cả,
          Bèn đi vay-họ sợ nợ chẳng cho
          Đám lúa non gieo sạ kế bên gò,
          Củng đã bán cho con thi đợt trước
          Nhìn thấy con lòng ba không chịu được,
          Hai hàng mi ướt đẫm tự bao giờ
          Bước vào đời chưa qua hết tuổi thơ
          Mà gặp cảnh gia đình cơ hàn quá.
          Hai triệu đồng!Sao nghe mà xa lạ
          So với ba đánh đổi cả cuộc đời
          Tiền đào đâu cho đủ số con ơi
          Ngày nhập học không còn chần chờ nữa.
          Mẹ nó ơi!Mình còn con nái chữa
          Cộng với tiền hôm bữa bán heo con
          Mười mấy năm ba trông đợi mỏi mòn
          Nay con đỗ-Không còn chi vui nữa.
          Dẫu có ăn cháo, ăn rau thay bữa,
          Vẫn hài lòng vì có đứa con ngoan
          Con cứ đi ! Mọi việc sẽ chu toàn
          Giữ gìn sức khỏe , bình an con nhé.
          Lần đầu đời phải xa cha xa mẹ
          Chắc con buồn ! Thời gian sẽ phôi pha
          Phần mẹ con lo quán xuyến việc nhà
          Ba vào rẫy lo trông cà để hái.
          Lo tích lũy dăm ba bao để lại
          Gởi vô lần con trang trải chi tiêu
          Tuổi của ba đã ngã bóng qua chiều
          Không ân hân, không điều chi nuối tiếc
          Con gắng học để có nhiều hiểu biết
          Học để làm người, giúp nước thương dân
          Dù cuộc đời bao nỗi khó khăn
           không chùn bước ! Vững vàng lên con nhé !
                                       Năm 1990-Êaphe